cỏ hoang tình buồn
Tình buồn như đám cỏ hoang
Để chiều buông bóng mơ màng về đâu
Nỗi niềm nhung nhớ thẳm sâu
Qua rồi kí ức theo nhau bước về
Còn đâu lời hẹn câu thề
Riêng ai một nỗi não nề xót xa
Cỏ hoang mọc vẫn lối xa
Dấu chân người ấy còn qua lối này?