nạn đạo thơ
Đời ích kỷ.. nên ta thường khinh bỉ
Vần thơ nồng có tình tội chi đâu?
Đã yêu thơ.. xin đừng đạo thơ nhau
Đừng háo hức.. chỉ vì vài like nhỏ
Ta rất ghét.. thứ cho mình là giỏi
Mà ngậm lòng.. Tim ta lại nhói đau
Thâm tâm ta như muốn vạch trò lừa
Cho nhân thế.. cho người đời bán nhạo
Bao tâm huyết.. rồi cũng là hư ảo
Nên ta buồn.. tự kỷ với bản thân
Nếu tình cờ bắt gặp chỉ vài lần
Giọng thơ ấy.. thẹn thùng ta bật khóc
Ta không khóc.. khi người đời lừa lọc
Tự cho mình.. là tác giả bài thơ
Ta chỉ khóc.. cho suy nghĩ dại khờ
Nỡ cướp mất.. tâm hồn người cầm bút.
Bài này đã được xem 1150 lần
|
Người đăng:
|
Phong Ca
|
|
|