bình hoa
BÌNH HOA
Chiều tắt nắng ngắm bình hoa đã úa
Cánh hoa rơi tơi tả phủ đầy bàn
Hoa ủ rũ lá cành xơ xác quá
Trong căn phòng ngạt khói thuốc chưa tan
Đâu rồi hoa hương tỏa sáng xuân sang
Cánh mong manh lóng lánh giọt sương trời
Trong vườn xuân ánh binh minh ngày mới
Hoa nhẹ nhàng khoe sắc thắm xinh tươi
Đâu rồi em lung linh trong ảnh cưới
Áo cô dâu voan trắng với hoa cài
Nụ cười tươi tỏa sáng dưới ban mai
Đôi mắt đẹp lung linh niềm hạnh phúc
Đêm suy tư nỗi niềm trong thao thức
Bỗng thấy mình già cỗi với thời gian
Như bình hoa ngày tháng đã lụi tàn
Hồn lạnh lẽo xác thân giờ vô cảm
Sao đem hoa cắm vào bình u ám
Mang xuân vào phòng kính thiếu dương quang
Hoa dẫu đẹp chẳng tươi hoài năm tháng
Nở âm thầm không nắng gió sẽ tan
Không tình anh em rồi cũng lụi tàn
Như hoa tươi cắm trong bình không nắng
Như xuân sang tiếng chim trời thiếu vắng
Bình hoa em anh quên lãng trong đời