Poem logo
Poem logo

sống chết một đời người (tháng năm đời ấy)

SỐNG CHẾT MỘT ĐỜI NGƯỜI.

Sống chết rồi đây sẽ đến ngày.
Đời người là một thoáng may bay.
Vô thường vần đổi nào ai biết.
Ái ố tham sân mãi dẩy đầy.


Suốt cả cuộc đời mãi ghét thương.
Buồn đau sầu khổ lẫn tai ương.
Ba chìm bảy nỗi theo năm tháng.
Lặng hụp trần ai lắm đoạn trường.


Còn còn, mất mất đến không không.
Đo đỏ, xanh xanh tím cả lòng.
Khi hết nghiệp duyên thân cát bụi.
Đời vui mấy lúc để chờ mong.


Suy cùng nghĩ cạn một đời người.
Duyên đã hết rồi hãy bỏ thôi.
Cát bụi hồng trần xin trả lại.
Tà bà khổ ải phải xa rời.
VH.
THÁNG NĂM ĐỜI ẤY

Đời người ngắn ngủi được bao ngày

Tích tắc thời gian nhẹ thoáng bay

Ghét ghét thương thương sầu muôn ngã

Sân si hỷ nộ khổ hận đầy



Khát ái nặng lòng thêm não chướng

Vương tơ đắm đuối lệ tai ương

Thời gian gặm nhấm dòng sinh mệnh

Một sớm mây về bạc mái sương



Khép mở bao mùa xuân hạ hết

Hồng hồng tím tím…tái tê lòng

Thân mang tứ đại chừ đau buốt

Lặng ngắm hao gầy dạ trở đông



Ngẫm lại nhân gian một kiếp người

Suy cùng mạng mạch cũng buông thôi

Trăm năm đời ấy như mây nỗi

Tụ tán vô thường bóng nước trôi !

GM.Nguyễn Đình Diệm.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm