Poem logo
Poem logo

ảo ảnh

Tác giả: Hồng Dương
Đêm thoáng hiện như ánh trăng tan vỡ
Cho ngỡ ngàng như đang ở trong mây
Bàn tay gầy khẽ chạm nhẹ vào tay
Ôi lạnh giá để hồn thêm bối rối

Đêm khuya vắng bàn chân mềm rất vội
Thoáng rất gần thoáng đã tới rất xa
Chưa một lần em ghé lại trong nhà
Cho hơi ấm chợt vớ òa giấc mộng...

Tim bối rối ngập ngừng không dám khóc
Muốn ôm em hôn hương tóc đen buông
Tâm hồn ta nghiêng ngả điếng tê buồn
Ôi ảo ảnh ! ngỡ ngàng lòng lay động

Chỉ là mộng !... hương xưa sao mãi đọng
Đọng giữa tim rồi rung động cung sầu
Hạnh phúc nào hạnh phúc đã ở đâu?
Sao ao ảnh !...giăng khắp màu thương nhớ....

Hơi nén chặt nỗi buồn không dám thở
Nấm mồ tình ta chôn ở đáy sâu
Đã lấp đầy bao sóng gió giang sầu
Nay hồi hộp như tình đầu xưa cũ....

Mùi hương ấy lay hồn như vần vũ
Gọi con tim lay gọi đủ giấc buồn
Ái ân ơi! đam mê gọi đêm luôn
Mọi cung bậc để lòng tuôn lệ khổ....

Ảo ảnh mãi !...ảo ảnh thôi không đổi
Ảo ảnh về ta có tội rồi chăng?....
Cho lênh đênh hồn phiêu bạt cung Hằng
Đêm mơ tưởng đêm trường đang khóc thảm.

Hoàng hôn xuống đêm nay trời ảm đạm
Ảo ảnh về !...ảo ảnh dám về không ?
Ảo ảnh ơi ! rồi rẽ lạnh thinh không
Hạ đang chín sao hơi nồng vô tân !...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm