231 - hoa phù dung
Thương hoa mang kiếp phù dung
Bơ vơ thay sắc đường cùng lối qua
Đâu còn hương ngát của hoa
Phận đời khe khắt, đậm nhoà lệ xuân
Tháng ngày xa, tháng ngày gần…
Chỉ là nhân ảnh giữa trần phù du
Lạc như cơn gió thoảng ru
Rung rinh chiều biếc
nghe vi vu buồn
Lỗi đời
đau
tự nên hương
Hoa ơi! Thấu nỗi nhịp vương tim này.
1 - 1996*