++ hoài niệm...xuân nồng...++ cuối năm nhớ bạn xưa
HOÀI NIỆM...XUÂN NỒNG...
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Hoài niệm cũ...chỉ là một thuở
Lúc xa xưa ...sao ngỡ xuân còn...
Tựa như đang ở Sài Gòn
Một thời trai trẻ tuổi son nồng nàn
.
Nay thì đã vào hàng sáu chục
Cảm thời gian vùn vụt đưa thoi
Tâm tư sầu lắng bồi hồi
Nỗi niềm viễn xứ nổi trôi quê người
.
Giờ mỏi gối buông lơi mộng ảo
Tuổi trời chiều mưa bão cũng qua
Thì thôi xướng họa gọi là
Cho vơi thổn thức thi ca đỡ buồn
.
Nhớ khi trẻ như xuồng nước ngược
Vững tay chèo sau trước đến bờ
Mộng xa xuôi khiến thành mơ
Bây chừ tưởng lại mịt mờ trùng dương
.
Rất may mắn dặm đường cập bến
Quê hương này được đến bình yên
Trời Âu chắc cũng do Thiên
Nhờ vào phúc đức ở hiền tổ tiên
.
Đông buồn bã không thiền chỉ viết
Dòng thơ này tha thiết tỏ tình
Đôi lời tự sự lung linh
Cho ngây thêm ngất một mình..riêng ta...
-N3- Nguyễn Ngọc René 26/12/2015
**********
CUỐI NĂM NHỚ BẠN XƯA
Thơ : Ngọc Hường
Nhớ ngày ấy đã xa ...xa lắm
Cũng môi hồng má thắm xinh tươi
Bây giờ qua tuổi năm mươi
Nét duyên còn chút miệng cười khi xưa
Ngày nào ấy đón đưa vui vẻ
Dễ thương sao tuổi trẻ hồn nhiên
Qua bao năm tháng du miên
Bây giờ vẫn nhớ về miền mộng mơ
Những ký ức chưa mờ , còn đọng
Nhiều đêm trường nghe vọng đâu đây
Mỗi khi đọc áng thơ hay
Tâm hồn lay động ngất ngây bồi hồi
Còn đâu nữa bạn tôi xa cách
Một đôi lần hờn trách vu vơ
Vẫn mong vẫn nhớ vẫn chờ
Hữu duyên thiên lý bất ngờ gặp nhau
Đã là bạn trước sau chung thuỷ
Viết đẹp câu tri kỷ suốt đời
Cho dù ngăn cách đôi nơi
Tâm hồn một hướng khó rời khó xa
Đông gần hết xuân đà đang tới
Lại mong chờ năm mới sắp về
Lòng người xa xứ nhớ quê
Ước mong gặp bạn thoả thuê ...chuyện đời .