giã từ
Một bước chân hồn hoang về xứ lạ.
Bỏ tình yêu bỏ cả mảnh đời này.
Thân xác ta một thời hoang phế quá.
Bụi trần ai bám phủ nặng bờ vai.
Xin từ giã một thời yêu quá phũ.
Giã biệt người xứ nữ mắt buồn xưa.
Trong mắt ta nàng lộng lẫy kiêu sa.
In dáng cũ trong lòng ta viễn xứ.
Xin lang bạc tìm vơi buồn kiếp lữ.
Gửi về xưa là những áng thơ sầu.
Ta khờ dại! Ôi khờ dại! Khờ dại!
Giã từ thôi! Lòng đã nát tan rồi!