xuân hững hờ
Anh ơi xuân nữa tới rồi
Một năm lại để xuân trôi qua đời
Mỗi mùa qua giọt buồn rơi
Mùa đông lại tới chút hơi lạnh lòng .
Thời gian phai nhạt má hồng
Thời gian chất chứa nỗi lòng cô đơn
Thời gian cuộc sống tủi hờn
Muốn quên mà cứ khơi buồn trong tim .
Xuân về nào có vui hơn
Người ta có đủ người bên chuyện trò
Một mình thôi cứ co ro
Mong xuân mau sớm tan cho khỏi buồn .
Quanh năm suốt tháng tình vương
Bốn mùa vẫn vậy vẫn thường như nhau
Bao giờ lòng hết sầu đau
Là coi xuân đã đổi màu sáng tươi.
Giờ đây vẫn cứ ngậm ngùi
Thu đi đông đến vẫn ta với đời
Đời ta giống kiếp chim trời
Yên bình tạm nghỉ giông thời bay đi.
Mai sau biết có khác chi
Hay là xuân đến xuân đi mặc lòng
Thì thôi ta chẳng hoài mong
Một mình ôm giữ tim hồng rớt rơi.
Ngày sau về với chúa trời
Trái tim ta giữ bên người rồi tan
Cũng đành một kiếp hồng nhan
Lãng quên vào khoảng không gian vô hình.
Hôm nay còn thấy bình minh
Ngày mai đêm xuống biết tình về đâu??