Poem logo
Poem logo

tình xuân

Tác giả: Ngọc Quang Hà
Xưa xuân đến, tình trao trong đong đợi.
Nay qua rồi tiếc nuối mãi khôn nguôi.
Luyến tình xuân tim lẩn thẩn bồi hồi.
Đắm say chìm nửa đời ta đeo đuổi.

Nàng xuân đẹp cho đời bao bối rối.
Ôm ngậm ngùi tiếp nối mộng mê say.
Tình xuân kia, tình lưu luyến đọa đày.
Gieo mầm nhớ mơ ngày đan xây mộng.

Lạc vườn xuân, lạc nửa vời hụt hẫng.
Kiếp vong tình cháy bỏng một miền yêu.
Tình vụt bay theo gió thoảng mây chiều.
Mang luôn cả bao điều chưa kịp nói.

Ta trách xuân, trách tình xưa nông nỗi.
Của một thời mong mỏi mộng cô liêu.
Thời gian trôi như chiếc bóng xế chiều.
Vẫn khắc khoải với bao điều mộng mị.

Chờ đợi xuân, ta chờ chi vậy nhỉ?
Vướng bận lòng nhảm nhí những bện vây.
Trời bao la đem gom hết nơi này.
Say chếch choáng giải bày bao tâm sự.

Ta lạc xuân, lạc giữa miền lữ thứ.
Đông vẫn còn xa xứ những hoài mong.
Bao yêu thương xe hết vết thương lòng.
Đêm lạc lỏng quay vòng quay số mệnh.
31/01/2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm