nỗi khổ người công nhân
Mặt trời khuất chìm trong lặng lẽ
Bóng hoàng hôn thoảng nhẹ mây bay
Màn đêm phủ bóng hàng cây
Bao nhiêu vất vả một ngày đã qua
Ngày vất vả tựa là mây xám
Cấp trên như u ám vây quanh
Chỉ mong thời khắc qua nhanh
Rời xa áp lực khó khăn không lường.
Nghĩ thật khổ sầu vương lắng đọng
Cảnh công nhân luôn ngóng đồng lương
Cấp trên toàn những kẻ ương
Làm mà cãi lại lên đường ra đi.
Nằm nghĩ đến đôi khí thấy sợ
Bưa cơm ca đọng ở ngang lòng
sáu thằng con cá thòng đong
Với thêm đĩa lạc, vài ngồng cải quê
Làm vất vả cho ăn như thể
Chó nhà sang nhìn thế chạy xa
Miệng thì ăn nói cao xa
Quan tâm, thấu hiểu, thật là đắng cay
Vì cuộc sống cố cày, chịu đựng
Chỉ mong sao cán bộ đừng keo
Biết thương biết xót cảnh nghèo
Quân tâm đúng mực đừng gieo phong trần
Biết quý trọng công nhân đôi chút
Để công nhân có phút hăng say
Cơm ca thêm chút tươi đầy
Đồng lương thay đổi, từ đây vững lòng
HD 20h00 ngày 01 tháng 02 năm 2016