thoát kiếp
Một mình sống giữa cô đơn
Buồn thương ngày tháng héo hon xuân thì
Má hồng rồi nhạt phai đi
Tóc xanh giờ cũng trắng vì sầu đau .
Lỡ duyên ta phải xa nhau
Để đời cay đắng nhuộm màu tối tăm
Đêm đêm ôm gối ta nằm
Suy tư sầu muộn nhìn trăng khuyết mờ .
Trong đêm giấc ngủ vật vờ
Đang say chợt tỉnh rồi chờ ngủ thêm
Nào đâu có giấc ngủ yên
Nào đâu có giấc mơ hiền ai ơi .
Trăng buồn ta cũng chơi vơi
Tâm tư khơi nỗi buồn rơi vào lòng
Ai người thấu hiểu ước mong
Cho ta xin chút lửa lòng ấm tim .!
Đường đời một nẻo mãi tìm
Quanh năm quạnh quẽ để tim chết dần
Mai sau rời bỏ cõi trần
Xin đừng giữ lại những phần đắng cay.