Poem logo
Poem logo

thất đời ca

Tác giả: Hồng Dương
Muốn vất cả tấm thân nhoài đau khổ
Hồn tang thương thủng lỗ chỗ khắp nơi
Cởi vào hồm cái hình dạng tả tơi
Rong rêu phủ của một đời sương gió

Thời gian đã nhiễm bao điều khốn khó
Trọc tình duyên hồn đã khóc bao ngày
Cõi trần gian ta nếm đắng nuốt cay
Chan khổ lụy đã xới cày ta mãi

Nào hạnh phúc ngày xa xưa xót lại
Nhặt nhạnh gom ôi tê tái bưa chừng
Để lòng ta nư cắn dập môi sưng
Tim rỉ máu lệ rưng rưng đắng nghét

Đêm đau khổ bởi thây ta đáng ghét
Hận thù mình chẳng mang nét thương yêu
Hoàng hôn buông trên mộ phận tiêu điều
Tâm u uất người liêu xiêu xơ xác

Trời đất hỡi !... kiếp này sao tàn ác
Đày đọa ta đến tan tác tan hoang
Sức đã tàn sương khảm tóc trắng loang
Hồn thanh khiết cũng vỡ toang từng mảnh

Ta mò mẫm sợi tơ duyên bất hạnh
Cõi xa vời trong hoang lạnh tái tê
Được những gì …ôm một nỗi ê chề
Lao ai khóc lòng ủ ê cõi mộng

Mong ngóng mãi phút êm đềm mây lộng
Được những gì chỉ là đống hư vô.
Để tối tăm sầu chết cõi vong nô
Ôi kiếp số …ta đào mồ chôn nhé

Ta muốn để hồn mơ màng dáng vẻ
Nét vân vi thỏa sức vẽ trời mơ
Để quên đi bao cay đắng dại khờ
Quên luôn cả làn mi cong nắng khảm

Quên phiền muộn đã bao năm ảm đạm
Đập tiêu tan trí não xám tàn suy
Dập lửa yêu âm ỉ cháy lâm ly
Còn tim uất vỡ tan vì lồng ngực

Quên quá khứ chát chua bao oan tức
Quên thân ta cát bụi vực cơ hàn
Quên hận thù cay đắng mãi tràn lan
Xin một phút hồn loé tràn ánh nắng….

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm