Poem logo
Poem logo

valentine trắng

Tác giả: Hồng Dương
Nắng tràn ngập bầu trời xuân ngọt dịu
Thật quá xa… mây có hiểu cho không ...
Ngồi một mình nhìn biển rộng mênh mông
Ôi !... vô tận thiên di bồng cánh trắng

Trời ngập nắng cõi hồn nghe yên lặng
Nhớ về ai đôi môi nặng vương sầu
Phố rộn ràng nam nữ mến yêu nhau
Lòng chợt nhớ đôi mắt nâu em chớp

Ngày hội đến hoa xuân khoe choáng ngợp
Không có em chiều nơm nớp giọt buồn...
Gió vô ngôn khẽ chạm tưởng nụ hôn
Gieo lên má hương thơm dồn lên mắt

Xa tít tắp bầu trời xanh xanh ngắt
Tay nhẹ nhàng tay lại đặt lên tay
Nhịp rung rung nỗi nhớ tím đủ đầy
Môi mấp máy thương nồng nàn hướng tóc

Bông hoa cúc đọng sương như đang khóc
Trắng màu trinh sánh ánh ngọc tình ta
Valentine ai gọi trắng như ngà
Cho tình ấy mãi thật thà thanh bạch

Đóa cúc trắng mà anh yêu thích nhất
Như tình em ươm nhựa mật trinh nguyên
Như mùi hương hoa cúc tỏa hồn nhiên
Dư vị nhớ quen nỗi niềm thường nhật

Anh khẽ hát biển sóng tràn ngây ngất
Chiều rơi rơi sương lất phất vội vàng
Gió vi vu ngân nhạc khúc xa vang
Sao lấp ló xếp hàng hàng như ngọc

Xa cách biệt xin em đừng trách móc
Tình anh đây cũng đang mọc cánh sầu
Valentine, một sắc trắng bền lâu
Thần tiên trắng ….em ở đâu anh đợi !...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm