xuân bất tận
Gió xôn xao lay cành lá ngập ngừng
Mành xào xạc dạo lưng chừng khung cửa!
Hương thoang thoảng phất phơ đi đâu rứa
Trăng ngập ngừng vỡ hai nửa cách xa
Anh ở đây nhìn về cõi bao la.
Hoàng hôn xuống sương la đà màu nhớ
Chân trời tím nhuộm lăn tăn sóng vỡ
Em ơi em anh đã lỡ yêu rồi
Xuân nồng nàn ngơ ngẩn cứ lan trôi
Trong giấc mộng anh bồi hồi nơm nớp
Mùa xuân thở… hơi sương bay lớp lớp
Cho mắt em nắng đọng chớp long lanh.
Hứa không xuân !... tình nhân kết mộng thành
Ban mai rực nắng vàng khâu lấp loáng
Cho cánh én bay vào mây thấp thoáng
Đẹp vườn yêu hồn tỏa rạng thiên thai
Xây ước mơ lộng lẫy một lâu đài
Cho quên lãng kiếp trần ai lao khổ
Cho tâm tư chiều về nơi bến đổ
Cho mùa xuân bất diệt vỗ cánh bay
Cho đôi ta hòa hợp đến nồng say
Cho trời đất muôn đời xoay vần chuyển
Cho lắng đọng tình ta thêm lưu luyến
Ngàn năm sau …cổ tích chuyện mùa xuân…
Bài này đã được xem 977 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|