mùa xuân bất tận
Mùa đông nhé, thôi đừng buông gió lạnh
Hãy cho nhau tia nắng cuối chân trời
Hạt tuyết buồn ngoài ngõ hãy ngừng rơi
Cho ta được một ngày yêu nồng ấm
Con đường ấy chờ tin hoa hồng thắm
Đón chân em về trên lá xôn xao
Lời tình xanh chim đã hát hôm nào
Còn vang vọng tới nghìn thu thương nhớ
Mùa đông lạnh có gì đâu em sợ
Khi tim anh đã có ánh mặt trời
Và thơ anh là giọt rượu nồng hơi
Sẽ nhỏ xuống thành dòng tình ngây ngất
Lời yêu thương từ trăm năm ngọt mật
Sẽ ru em vào giấc mộng thần tiên
Nửa đời sau ta chẳng vướng ưu phiền
Ngày trước mặt là mùa xuân bất tận