393 - em đi hà nội
Em đi Hà nội ngày thu
Đàn con ngóng đợi lời ru thâm tình
Ở nhà vui với bóng mình
Không gian vắng lạnh buồn thinh suốt ngày
Giờ còn mềm gối dẻo tay
Nắng mưa đã nhạt, bụi ngày đã vơi
Nhủ lòng an chốn thảnh thơi
Vì con vì cháu tìm vui quên buồn
Ngày mai chớp bể mưa nguồn
An nhiên cuộc sống thảnh thơi tâm hồn
10 - 2005*