giữ lấy hồn quê
Làng quê mình đã khác xưa
Sông quê thuyền máy sớm trưa dập dìu.
Đường quê rộng thoáng phẳng phiu
Em quê giờ cũng ít nhiều đổi thay.
Không còn tha thướt áo dài
Không còn tóc xỏa bờ vai nõn nà.
Không còn nhớ áo bà ba
Không còn chơn chất thật thà trong veo.
Em quên một thuở khó nghèo
Đua đòi váy ngắn hở eo khoe đùi.
Dân ca em chẳng thuộc lời
Nhạc Tàu Tây giọng lả lơi xập xình.
Biết là thời buổi văn minh
Mà hồn quê với tự tình cha ông.
Em làm tôi rối bòng bong
Thương câu lục bát ngược dòng tìm xưa.
Không mong em giữ quê mùa
Chỉ xin em chớ se sua đua đòi.
Đất lề quê thói em ơi!
Giữ gìn bản sắc một thời ông cha.
Em tân thời khác xưa xa
Còn đâu nét đẹp mặn mà chân quê.
Ngô Chí Trung
20-02-2016