tình cờ gặp lại người xưa
Tình cờ gặp lại người xưa.
Oi nồng cái nắng ban trưa đợi phà.
Em còn nguyên dáng kiêu sa.
Vẫn đôi mắt hút hồn ta thuở nào.
Tần ngần cứ ngỡ chiêm bao.
Tình xưa cứ ngỡ đi vào lãng quên.
Lặng nhìn sông nước mông mênh.
Lời thề năm cũ dập dềnh sóng xô.
Tìm trong kỷ niệm mơ hồ.
Thấy lăn tăn sóng nhấp nhô mạn phà.
Hôm qua là của ngày xa.
Thì ta hãy gọi nhau là cố nhân.
Em giờ đài các thanh tân.
Còn ta gió bụi phong trần ngược xuôi.
Em cho ta những ngậm ngùi.
Với bao cay đắng dập vùi bể dâu.
Em đùa ta mối tình đầu.
Em ru ta khúc tình sầu lao đao.
Hồn ta – manh giấy trắng phau.
Em đem nhuộm đến tím màu vấn vương.
*
Mà thôi ! Chuyện cũng đời thường.
Đã không duyên phận, ai đường nấy đi.
(Đã in trong tập thơ "TÌNH NẮNG", NXB Hội Nhà Văn, 2016)