an phận
Xuân đã về ngập trời hao nở
Sao tim mình nức nở người ơi
Người ta như đũa có đôi
Còn mình khắc khoải một trời cô đơn
Lòng quặn thắt biết hờn ai được
Duyên chỉ là mộng ước xa xôi
Tình mình vẫn cứ nổi chôi
Như lục bình tím biết thời dừng chân
Dòng nước cuốn nhạt dần sắc tím
Để có ngày chìm lặng bể sâu
Lòng này ai hiểu được đâu
Sinh thời vận khó mang sầu tương tư
Duyên đã vậy đành như an phận
Chia đôi đường nào hận chi ai
Đường tình chẳng có tương lai
Đành theo số kiếp, ngày dài cô đơn
HD 06h40 ngày 12 tháng 02 năm 2016