tiếc ơi !
Lung linh
Đà Nẵng về đêm
Nửa huyền ảo biển
nửa mềm mại sông
Nửa đang giận
nửa chờ trông
Nửa lời còn hẹn
nửa không giữ lời
Đà Nẵng
chừ một nửa tôi
Nửa người giờ ở xa xôi
phương nào ?
Tiếc ơi !
đêm đẹp nôn nao
Một mình
đứng ngắm trăng sao
dỗi hờn.