437 - đường thơ
Lung linh ngọc sáng quanh mình
Tôi sao mắt loá, vô tình truội đi
Để rồi khao khát ... sầu bi
Rằng duyên không có lại vì tối tăm
Miệt mài ôm dáng âm thầm
Đi tìm cái “ước” bao năm cho mình
Nhủ lòng nuôi dưỡng niềm tin
Hoá con bướm khát lửa tìm, thiêu thân
Nhìn xa rồi lại trông gần
Vỡ ra, số chót ít phần phận thơ
Tự vùi trong những ngu ngơ
Xuôi tay, giũ bỏ ... mịt mờ lối riêng
May em khơi ngọn lửa thiêng
Tôi qua mê muội giữa rừng cỏ cây
Mặc cho vóc nhỏ thân gầy
Đam mê, tôi nhặt mỗi ngày niềm yêu
Chắt chiu từ ít thành nhiều
Chợt bừng giấc mộng thấy điều mình mong
Sững sờ, ngỡ tưởng rằng không
Chăm nên thắm biếc đoá hồng lòng tay ...
Mặn mà say đến chiều mai
Hương thơm nhuộm thắm những ai kiên lòng!
17 - 8 - 2010*