mãi ngàn năm
Trăng xa tít mỏi trông hoài mắt nhớ
Giọt lệ trào chới với mãi niềm đau
Gió ngang qua khe khẽ vội gật đầu
Để ta chở nỗi sầu đem gửi biển
Qua đồng lúa nhuốm màu xanh biên biếc
Gió chợt dừng mắt liếc khắp bốn phương
Có lẽ nào ta thả ở ven đường
Nỗi sầu ấy có hằng vương màu úa
Đắn đo mãi nghĩ mà thương bông lúa
Bác nhà nông héo úa mùa hoạch thu
Gió bâng khuâng lại tiếp tục hoang du
Miền tít tấp sương mù vùng chài lưới
Ở nơi đó biển khơi đang chờ đợi
Ôm nỗi sầu vời vợi của mặt trăng
Ôm khát khao cháy bổng nơi cung hằng
Nhảy điệu múa thung thăng cùng con sóng
Trăng có hiểu bạc đầu biển mong ngóng
Mảnh tình trăng lắng đọng tận đáy khơi
Mãi sắt son dù vật đổi sao dời
Tình biển đó ru hời ngàn năm đợi...
11.3.16 HD
Bài này đã được xem 969 lần
|
Người đăng:
|
Mi Pha
|
|
|