bài thơ cuối cùng của lý bạch
      
      
      
      
        Rượu đổ đẫm sông, sông đẫm rượu 
Ông say đêm ấy có ai buồn 
Nghìn năm trăng cũ soi sông cũ 
Sông cũ nghìn năm vẫn nước tuôn 
Nghìn năm chưa dứt cơn say ấy 
Mỗi độ nhìn trăng lại nhớ thơ 
Rượu cũng không say bằng khát vọng 
Trăng thành khát vọng giữa sông mơ 
Nào ai biết được say hay tỉnh 
Cái người chỉ bạn với trăng thanh 
Gieo mình ôm lấy vầng khao khát 
Đấy một bài thơ thật hết mình
Nguồn: Vầng trăng trong chiếc xe bò/ NXB Văn học, 1988.