người ngoại lệ duy nhất
Có một người từng khuya mai gắn bó
Từng tảo tần giặt tẩy những niềm đau
Từng vun đầy chiếc gối ấm nhiệm mầu
Kéo chăn đắp ủ nồng say giấc ngủ
Có một người bên đời luôn chăm chú
Từng nguyện cầu nắng rọi chiếu tình thương
Từng hy sinh dâu bể suốt đoạn trường
Kể từ lúc nhịp tim non biết thở
Có một người bạc màn sương bỏ ngõ
Vẫn chẳng quên từng phút dõi mắt nhìn
Yêu cho đi không tha thiết van xin
Chỉ mong ngóng trao dư đầy hạnh phúc
Chỉ có thể đó là người không thực
Không vợ chồng cũng chẳng thể anh em
Không phường buôn hay giữa chốn êm đềm
Duy ngoại lệ chỉ một người là MẸ!