Poem logo
Poem logo

đêm buồn mưa lạnh

ĐÊM BUỒN MƯA LẠNH
(S T L B ,Khoán thủ; Không Liên Dấu)

MƯA tì tạch rớt ngoài hiên Vắng
BUỒN âm thầm vẫn Lặng lẽ Mong
ƯỚT sao thấm cả cõi Lòng
NGÕ hồn buốt lạnh vào TRong tận Cùng

LÒNG khe khẽ nấc Rung từng Đợt
TRỐNG đêm trường điểm Rớt từng Giây
TRẢI qua ngày tháng vơi Đầy
ĐÃ cùng mơ ước dựng Xây mộng Vàng

HẸN hò mãi đợi Sang chẳng Tới
CHIỀU buông dần vẫn Đợi ngóng TRông
SAO tình đượm thắm mặn Nồng
LẠI đem hất đổ xuống Sông hỡi NGười

LỠ mai mốt tình Tươi nhàu Cũ
SAI trái người đã phụ tình NHau
TÀN đêm chỉ thấy một Màu
CANH trường vò võ niềm Đau đến Cùng

TIẾNG mưa đập hoà CHung ngọn GIó
THỞ than rằng sao Bỏ người Ta
THÊM buồn lạnh với sương già
DÀI như ngày tháng đã Xa mịt mù

ĐỢI chờ mãi nằm Ru hình Ảnh
TRỜI có thương hãy Tạnh mưa Buồn
MAU màn đêm biến đi Luôn
SÁNG bừng lan tỏa một NGuồn dưỡng Sinh

NGÀY đã tới cho Mình tươi TRẻ
MAI nở vàng nụ Hé rạng NGời
HỎI lòng thương nhớ đầy Vơi
NGƯỜI nay sẽ đổi cho Đời hết Mong.

MƯA BUỒN ƯỚT NGÕ Lòng TRỐNG TRẢI
ĐÃ HẸN CHIỀU SAO LẠI NỠ SAI
TÀN CANH TIẾNG THỞ THÊM DÀI
ĐỢI TRỜI MAU SÁNG NGÀY MAI HỎI NGƯỜI.

Sáng tác Phạm Bá Diện ( Hồng Hà)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm