sợi nhớ
Có từ bao giờ . Tóc em xõa cuối phố Đà Nẵng
Từng chiều nắng lem tím hoàng hôn mờ
Anh đã đến hồn không còn trống vắng
Không bâng khuâng ấm lòng giữa đồng hàn
Làn môi hồng năm tháng vướng mùi xuân dịu
Như nét son yểu điệu một góc trời
Sao hết nhớ , lòng anh mãi ca ngợi
Có em rồi ! Đà Nẵng ! Đà Nẵng ơi
Góc phố nào chim bay mỏi cánh thẳm
Xa ngút ngàn trăm mành sợi nhớ thương
Người em gái một phương áo dài trắng
Phất phới lượn bay nghiêng vào hồn anh
Trời trong xanh . Cảnh xuân vừa mới nở
Thơ giăng lối trong nét bút thi nhân
Thế là nhớ như sợi dây , buộc vào phố Đà Nẵng
Mai ra đi hồn tâm tư gánh nặng
Nắng chiều buồn .... Người em cuối phố qua .
Quang Nguyễn
Bài này đã được xem 1357 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|