Poem logo
Poem logo

* sợi nhớ , giọt thương *

SỢI NHỚ , GIỌT THƯƠNG

Đây lữ thứ tưởng về quê của mẹ
Gò Công ơi ! Nơi sinh đẻ chào đời
Nguồn cội kia nhớ mãi chẳng hề vơi
Bao ký ức biến thành lời nhung nhớ
.
Sợi thương ấy như nước nguồn sông chở
Ra biển khơi bồi hay lỡ phù sa...
Bãi Tân Thành mặt phẳng biển màu ngà
Nghêu vẫn có và người ta cứ bắt
.
Nay xa thẳm từ ngày con đi bặt
Nhớ thương nào trong ánh mắt mẹ hiền
Hôm con về từ giã để vượt biên
Chan hoà lệ lo âu liền bật khóc ...
.
Mẹ đã mất còn đâu tình ngà ngọc
Mỗi bước xa lòng trĩu óc tim cay
Hai hướng đi để vĩnh biệt tháng ngày
Sao thăm viếng mừng vui tay nồng ấm
.
Mùa mưa nắng nhớ nhung về vẫn đậm
Đợi được gì tình xưa thấm mẹ yêu
Từ phương xa lòng con mãi nhớ nhiều
Quê hương cũ hoài chắt chiu mộng tưởng
.
Chân in dấu bụi đường xa trăm hướng
Đời phong trần bao hình tượng nước nhà
Mặc dầu đây tận hưởng chốn phồn hoa
Hoài chốn cũ nơi mặn mà yêu dấu...
.
Nay viết nữa đôi lời về từ mẫu
Bởi quá thương không còn hậu tương phùng
.
Giọt buồn theo mãi nhớ nhung
Muôn đời sợi nắng nghìn trùng xót xa...

-N3- Nguyễn Ngọc René 07/04/2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm