tri kỷ
Xa bạn!Trà không mùi thơm trinh nguyên
Lợt là,vị chát,không ấm hiền ban đầu
Vắng bạn, Tôi thèm chẳng hiểu vì sao
Nghiện giọng nói ngọt ngào trong chân thật
Trái đất, bao lý thuyết, mãi không mất
Tồn tại viễn hằng! Không biến đổi sau
Tôi xa bạn,có bao giờ cười đâu
Xuân chín rụng,mùa đầu,rồi hương nhạt
Để lại trong Tôi,đắng cay bao hiu hắt
Bạn là đôi mắt,Tôi khoảng tối mờ
Đưa chân này bước theo ánh sáng hờ
Ôi tuyệt diệu,bến bờ hẻm lối mộng
Bạn là linh hồn đọng mãi trong xác đây
Hai ta như một đứng trước gió heo may
Bỗng xuân về, hoa cây cười mở miệng
Tôi và bạn.Vĩnh cửu trái đất này.
Quang Nguyễn
Bài này đã được xem 3142 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|