tình tôi.......
tôi quen em trong buổi đầu gặp gỡ
phút ban đầu bỡ ngỡ biết bao nhiêu
nụ cười em lung linh như nắng chiếu
ánh mắt ấy như biển cả dạt dào
tóc em bay theo gió thổi rì rào
tôi mĩm cười khi đó chính là em
nụ hôn đầu ướt át đôi môi mềm
tôi mong rằng thời gian như ngừng trôi
để giữ mãi khoảnh khắc đừng phai phôi
cứ tưởng rằng chúng tôi chẳng lìa xa
nhưng ông trời vô tình với tôi quá
đã cho tôi một món quà vô giá
rồi hối hận bắt buộc tôi phải trả
kể từ đó tôi không còn gặp gỡ
đâu còn nữa phút ban đầu bỡ ngỡ
ngày em đi sao trời mưa lành lạnh
nụ cười em chỉ còn ở trong tranh
rồi cũng từ đó tim tôi đóng lại
chắc vì ngại nên chẳng mở lần hai
rồi giữ mãi phút ban đầu bỡ ngỡ.
1.4.16