trăn trở
Cuối nguồn từng hạt nước
Góp gom thành bão giông
Dẫu muôn đời trong suốt
Vẫn hóa thành sâu nông.
Ngọn gió không có bến
Vườn mây đâu là bờ
Sông ngày đêm khát mãi
Vực thẳm tràn mộng mơ.
Ta đã khóc bằng thơ
Cho biển tình mặn chát
Ngọn suối kia cứ hát
Con tim lên sắc màu.
Dù đang nghĩ về nhau
Giữa hai đầu thầm kín
Giọt nước và tâm hồn
Lá gan đành câm nín.
Trần Như Chuyên.