tỉnh mê
TỈNH MÊ
Qua mùa phượng vĩ rồi em
Ngày về trong ấy có đem hoa về ?
Từ hôm ấy - Cứ tỉnh mê
Trách mình chiều đó chẳng thề cùng nhau
Bây giờ bờ,biển một màu
Cái gì có trước có sau ...chịu rồi
Bóng chiều tôi chỉ thấy tôi
Mỏi chân mòn gót lại ngồi vậy thôi
Nhìn con thuyền mãi xa xôi
Mà thương con sóng dập dồi xuống lên
Mối tình chưa kịp đặt tên
Em về trong ấy chắc quên tôi rồi !!!