tới hạn !...
Đứng trước biển lặng thầm cây khẽ hát
Sóng xô bờ dào dạt một miền thương
Hoàng hôn rơi ảo ảnh ánh trong sương
Ta chợt hiểu hồn nương nơi cánh gió…
Chân trời tím bóng trăng xa vừa ló
Giọt lệ nhòa không rõ nét kiêu xa
Trăng lặng thinh sương mát lạnh la đà
Đêm bất chợt xót xa hồn tan nát…
Tự tay đắp lâu đài cao bằng cát
Sóng cuộn tròn trôi giạt cuốn bay đi
Như đời sâu lõi chết đang thầm thì
Gõ từng nhịp lặng đi trong sâu thẳm
Quãng còn lại gió lần trong ảm đạm
Một niềm đau không dám nói cho ai
Chiếc lá xanh đã đến lúc phôi phai
Trời trăng gió… hiểu ai đang khắc khoải…
Rồi đến lúc hồn đi không ngoái lại
Sóng vô tình ái ngại lắm em ơi !...
Kiếp đời người là duyên số của trời
Âu đã lỡ !...một đời trai phiêu lãng…
Đông Hà Quảng Trị 04.04.16
Bài này đã được xem 812 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|