Poem logo
Poem logo

tới hạn

Tác giả: Hồng Dương
Xuân ngấp nghé nên mưa phùn rây mãi
Gió hiu hiu thổi lạnh tái vai gầy
Anh ở đây lòng nhớ tới ngất ngây
Sầu trong dạ buồn chất đầy một đống

Lại xuân đến trong lòng con sóng lộng
Gió vô tình cứ lay động hồn anh
Để yêu thương kết chặt mối duyên lành...
Đâu son sắt ? gạt tình thành hai nửa

Phương trời ấy có bao nhiêu lời hứa
Cõi vô tình ….đau đến rứa em ơi !
Chuốc đắng cay cho thân xác rã rời
Con mắt khóc…con mắt cười chua chát

Buồn lòng quá nên mùa xuân bỏng rát
Xuân yêu thương xuân có hát không xuân...
Vẫn biết rằng qua nẻo nhớ vạn lần
Nên giấc mộng đứng tần ngần tan rã…

Em ở đó anh đây hai bóng ngã…
Nhớ tận cùng nên lòng đã hanh hao
Mắt ngóng trông đến nhạt phai má đào
Đâu tới hạn ? ….đến nghẹn ngào chua xót….

Tình là thế…. Đắng cay đau chát ngọt
Cho rất nhiều nhưng đã chọn bao nhiêu
Có nhớ nhung nhưng khổ lụy bao điều
Nên tới hạn….làm liêu xiêu bóng đổ !...


Mùa xuân đến có mầm xanh không trổ
Sóng lòng trào con sóng vỗ cõi đau
Chát chua ơi sao chắt mãi nỗi sầu
Đây tới hạn ….kia một màu sắp chết ?…

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm