tự khúc ru mình
TỰ KHÚC RU MÌNH
Ta di dời nỗi nhớ
Đặt sao cho gần em
Để lắng nghe tiếng thở
Và cảm nhận môi mềm
.
Ta đẩy mặt trời lên
Rồi dìm nhanh vào tối
Nhưng ngày không chịu vội
Mà cứ chậm như chờ
.
Ta mời Xuân sang Hạ
Ta tiễn Thu vào Đông
Ta nấu mềm sỏi đá
Mà vẫn còn mênh mông
Lê Vinh Nội Vũ
Bài này đã được xem 968 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|