lạc lối đường mơ
Con đường cũ của ngày xưa cũ
Còn vấn vương ấp ủ tình ta
Giờ ta lại bước chân qua
Hương yêu ngày cũ phôi pha ít nhiều
Ta chưa nói những điều muốn nói
Chiều lạnh lùng sương khói ngẩn ngơ
Tình yêu đã lạc đường mơ
Đếm bao chiếc lá thẫn thờ buồn rơi
Lang thang giữa khung trời lộng gió
Sợi tơ hồng lấp ló hoàng hôn
Ngậm lòng nuốt những dại khôn
Lòng ta mộ địa chặt chôn tình khờ
Vần cách điệu câu thơ bỏ ngỏ
Ánh trăng chiều chưa tỏ vào đêm
Mà như đã rụng bên thềm
Tình xưa vụn vỡ môi mềm trăng suông