612 - mãi là
Mãi là em của vần thơ
Mãi là em của ước mơ muộn mằn
Nhắc tên sao thấy rất gần
Em là người ấy … thiết thân vô cùng
Hình như … lạc chốn hư không?
Muốn bên em mãi “bềnh bồng nước mây”
Chốn này, nơi ấy giờ đây
Mà như ngồi cạnh
vơi đầy tình thơ
6 - 6 - 2011*