chôn giấu tình xưa
(Trường thiên khoán thủ)
TA đã chôn sâu đến vạn lần
ĐÃ vùi mộ địa mối tình câm
CHÔN từng kỷ niệm và tin chắc
TÌNH sẽ ngủ yên dưới mộ phần
TRONG đất hồn yêu bỗng giật mình
NẤM mồ chôn chặt lại hồi sinh
MỒ không nhang khói, mồ không viếng
LINH ứng điều chi cứ hiện hình
MÀ bãi tha ma cũng dập dồn
BAO tình yêu chết bấy tình chôn
LẦN theo lối cũ đầu thai sống
THẤY một hồn khô giữa vạn hồn
HỒN ngước mắt nai cố lặng nhìn
YÊU thì hãy nói cớ gì im
HIỆN về vô thức hay là để
HÌNH bóng ngày xưa khỏi đắm chìm?
CỬA nhốt buồng tim đóng sập rồi
MỘ cần bia đá khắc hay thôi?
ĐÃ không còn nữa thì xin cứ
CÀI chặt địa linh giấc ngủ vùi
XIN nắng đừng luồn dưới mộ sâu
CHỚ đem khúc nhạc gảy cung sầu
ĐẦU xuôi cắc cớ nào đuôi lọt
THAI nghén trong mồ có được đâu
VÀO lúc tình yêu vẫn đậm đà
TA ngồi viết lại khúc tình ca
ĐỂ nay thành khúc sầu ly biệt
NHỮNG ước mộng xưa cũng nhạt nhòa
NIỀM tiếc trào dâng đã muộn màng
ĐAU lòng chi nữa mối tình lang
THÊM sầu lan đến trần gian khiến
DÀI nỗi khổ đau khắp địa đàng
TA ĐÃ CHÔN TÌNH
TRONG NẤM MỒ LINH
MÀ BAO LẦN THẤY
HỒN YÊU HIỆN HÌNH
CỬA MỘ ĐÃ CÀI
XIN CHỚ ĐẦU THAI
VÀO TA ĐỂ NHỮNG
NIỀM ĐAU THÊM DÀI