bội bạc.
Có chuyến tàu đêm ngấn lệ trào.
Ga buồn Nguyệt lãng lạc vì sao.
Người ôm duyên mới lòng thanh thản,
kẽ nhốt tình xưa dạ nghẹn ngào.
Gió cợt phượng hồng rơi xác pháo,
Mưa sầu nước trắng rụng hoa cao.
Tơ duyên phụ rẫy đời ong bướm,
Sáng thỏa Trà Mi tối chuộng Đào.