dại khờ
Ngày xưa tuổi nhỏ ngây thơ
Cùng em ra ruộng theo bờ móc cua
Chia nhau về nấu canh chua
Món ăn dân dã quê mùa nhà nông.
Ngày em xõa tóc bềnh bồng
Tim ta loạn nhịp phập phồng ngẩn ngơ
Bồi hồi đan dệt ước mơ
Chỉ là… chợt nghĩ bâng quơ thôi mà…
Ngày em về phố thị xa
Hồn ta phơ phất theo tà áo bay
Em đi bước vắn bước dài
Đường quê thấp thoáng hình hài ngả nghiêng.
Em đi để lại ưu phiền
Tháng hun hút tháng năm biền biệt năm
Thế rồi bặt tích bặt tăm
Em từ độ ấy xa xăm một đời.
Nắng mưa vật đổi sao dời
Em xưa giờ đã quên thời ngày xưa
Biết bao nhiêu gọi là vừa?
Thuyền mơ bến mộng mà chưa sang bờ!
Còn em lúc tuổi ngây thơ
Mất em từ thuở dại khờ yêu em.
Ngô Chí Trung
30-5-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)