gọi nhầm tên em
Gọi nhầm tên em
Trong câu thơ cũ
Bỗng điều ấp ủ
Òa ra không lời
Em phết đường vôi
Lên trầu xanh lá
Chùm cau rất lạ
Nằm yên lưng trời
Cau trầu không hôi
Cớ sao miệng chát
Nụ hôn khao khát
Còn hằn trên môi
Nắng khuất lưng đồi
Đi tìm chốn ngủ
Cau trầu héo rũ
Cọ mình lao xao
Nửa đêm chiêm bao
Tàn canh mộng lỡ
Bình minh nhốt lửa
Nhô đầu đại dương
Vẽ vào hơi sương
Tình xưa đã lỡ
Gió lùa khe cửa
Ngỡ rằng em qua
Kỷ niệm chưa nhòa
Trong màu dĩ vãng
Ta ngồi hốt hoảng
Ôm hồn ma trơi
Em quá xa xôi
Như là sương khói
Buồng tim ta nói
Gọi nhầm tên em!