mạc khách tao nhân
Đường quan ải một thời xuân cũng hết
Chốn phong trần bê bết giọt thương đau
Kiếp phù du sương phủ trắng mái đầu
Hơn thua thiệt nỗi sầu giăng vô tận…
Xin chầm chậm lối mòn xưa tình hận
Phủi hồng trần vương bấn nát ban mai
Cho ngàn hoa rực rỡ nét trang đài
Hương ngào ngạt sơ khai hồn thu thủy
Đời dung tục bỏ qua tình thi vỵ
Kiếp tao nhân cổ xúy nghĩa ân tình
Nhân sinh quan trong suốt đẹp lung linh
Hồn mạc khách trăng trình thêm ý niệm
Hãy dừng lại thả hồn thơ xâm chiếm
Đẹp như trăng… tựa kiếm lướt sông ngân
Sắc theo hương vô tận đến vô ngần
Bao mặc khách tao nhân hồn thanh thản
Hồn thi vị bay đi như cánh nhạn
Thảnh thơi lòng xa lánh ngỏ ganh đua
Hạ rây mưa tình sông núi bông đùa
Hồn mạc khách cho vừa tao nhân mộng…
Đông Hà Quảng Trị 03. 06. 2016
Bài này đã được xem 1817 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|