Poem logo
Poem logo

phai tàn tích xưa

Tác giả: Hồng Dương
Cây đàn mới rung ngân dòng nhạc cũ
Đây nốt pha vần vũ điệu âm buồn
Nghe du dương chiều văng vẳng tiếng chuông
Xoay nỗi nhớ dâng nguồn bao cảm xúc

Trong âm hưỡng bỗng trầm lay từng lúc
Đồ rê mi uẩn khúc cõi tơ tình
Bóng hoàng hôn nắng ngã ánh lung linh
Theo âm vực rung rinh chiều hạ tím…

Những kỷ niệm lặng yên chiều im ỉm
Bóng nhạt nhòa hồn lịm chết thương đau
Nhạc buông lơi trong nỗi nhớ mấy màu
Đây đau xót… kia sầu đan tâm khảm

Niềm ký ức ùa về trong ảm đạm
Giọt lệ buồn không dám rẽ rèm mi
Tia nắng hồng soi sáng thấy điều gì
Cho tiếng nhạc phân ly lan vô tận

Thời gian cứ trôi đi trong cần mẫn
Sót lại gì mấy bận héo trầm kha
Ái ân xưa dần khuất bóng Nại Hà…
Thập Điện Chuyển … qua phà Phong Đô đến

Xưa tích cũ nhạc tình giờ đã hết
Chốn phù hoa ngọc kết dáng bơ vơ
Con đường thơ rệu rã bến đợi chờ
Thương con tạo lẳng lơ …. ngang qua cửa

Hoài niệm cũ bây giờ không còn nữa
Nỗi đắng cay hai đứa ngẩn ngơ nhìn
Ái ân ơi chua xót đến khó tin
Đêm chiếc bóng buông mình trong thầm lặng…

Đông Hà Quảng Trị 11.06.2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm