Poem logo
Poem logo

tình đã phai tàn

Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Tình đã phai tàn với thời gian
Ước mơ mới đó đã phai tàn
Gió thoảng hay hồn đang nứt rạn
Ta lại bắt đầu bước chân hoang
Một chút ân tình trót cưu mang
Lại gieo cay đắng đến ngút ngàn
Ta đi, đi mãi quên năm tháng
Lại nhớ vô cùng kẻ sang ngang
Ta vẫn đi hoài vẫn lang thang
Chốn xưa trở lại đã điêu tàn
Chỉ còn một chút hương man mác
Dĩ vãng tan dần giữa không gian.
199x
Thôi là hết duyên tình đã tận
Để lòng ta chết chẳng bâng khuâng
Để tim buồn chẳng biết lệ ngân
Khi tất cả phai dần năm tháng
Thế là hết suối tình đã cạn
Khi xa người một thoáng hoang mang
Trái tim đơn vẫn đó bàng hoàng
Và kỷ niệm như làn khói trắng
Thế là hết biển mơ sóng lặn
Chẳng mong gì khi đã cách ngăn
Hồn trinh nguyên sáng mãi cùng trăng
Khi hạnh phúc khô cằn nắng hạn
Thế là hết tình tôi nứt rạn
Trái tim buồn đượm máu ly tan
Yêu thương chi lỡ giấc mộng vàng
Để mang nặng muôn ngàn nhung nhớ
Còn đâu hỡi giấc mơ một thưở
Yêu thương nhiều dâng cả hồn thơ
Biết suy tư vương vấn mong chờ
Để xa cách nên từng giờ đau khổ
199x

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm