lạnh đông
Gió rung mấy nụ hoa trên nhánh
Cánh rơi từng lớp,trãi mong manh
Mùa đâu qua mất,mưa bụi đến
Để lạnh ngang qua vướng trên cành
Trời đông lất phất hạt mưa bay
Gió về se lạnh đọng chân mây
Khung trời hở nhẹ không buông nắng
Để chút suy tư chất bao ngày
Thu buồn trút lá lạnh đông sang
Mình ta trăn trở bến hàn giang
Người đi hay ở ai nào biết
Để nỗi bâng khuâng lạnh đêm tàn.
Mặc Tiêu Phong
10.014