thả trôi
Thả buồn cho những vần thơ
Thả tình cho mối sợi tơ duyên hồng
Thả luôn cả những mặn nồng
Thả trăng vào cõi hư không vô hình
Thả đời vào chốn lặng thinh
Đơn côi trong kiếp người khinh con người
Thả hết tất cả nụ cười
Trở về sống với mấy mươi năm dài...
Ta bước trên đường sỏi đá
Mà nghe tiếng lòng buốt giá chơi vơi
Hỡi nỗi tuyệt vọng kia ơi
Đừng nghe thêm nữa bao lời cứa tim
Trăng đêm, trăng đêm lim dim
Ta dành nhắm mắt đi tìm giấc mơ...
Sớm mai cỏ mọc ven bờ
Lá non ngểnh cổ ngác ngơ nhìn trời.