thơ thẩn
Nắng vàng ti tách
Vào tận hồn sa
Chiều buông thơ thẩn
Cứ ngỡ hôm qua
Ta đương miệt mài
Tìm thôi, ký ức
Gặm nhấm nhân tâm
Nỗi buồn nhưng nhức
Phiêu như ngọn gió
Mộng cứ bay cao
Giữa ngày êm ả
Nhìn ngắm vạn sao
Thềm trời trải xa
Mỏi mòn con mắt
Em đã về chưa
Nắng chiều đang tắt