cung chiều
CUNG CHIỀU
Thượng uyển ai nằm khẽ gọi yêu
Màu lam khói toả giữa cung chiều
Bên thềm Nhật Nguyệt nghiêng dòng đổ
Dưới cội hoa đời rọi bóng xiêu
Hạ vãn thưa người sao đã trở
Thu về nhạt nắng chắc gì phiêu
Sầu tuôn thổn thức tình lay động
Đã bảo là quên nhớ lại nhiều
Đã bảo là quên nhớ lại nhiều
Khung trời vạt nắng đổ hình phiêu
Trần gian gán nợ người thêm mộng
Ngạ quỷ gieo tình bóng rụi xiêu
Chẳng biết thềm loan hờn những buổi
Mà đau ngõ uyển tủi bao chiều
Sao đành phủi hết hồn hoa nhỉ
Rã cánh điêu tàn giữa ngả yêu
Hoàng Anh 28/6/16
( liên hoàn thuận nghịch vận)