phổ độ tình
Nam mô! Bồ tát là em
Cửa không tĩnh lặng buông rèm quy y
Hồi chuông tỉnh thức diệu vi
Chờ em hỷ xả từ bi cuộc tình
Người phàm mắt thịt tụng kinh
Mười phương chư Phật lặng thinh ta bà
Khổ đau vô ngã là ta
Mà em phổ độ vẫn ra vô hình
Thì ra ta vẫn vô minh
Tìm em trong xoáy bùng binh vô thường
Trước thềm Tam bảo nhòa hương
Ta cầu bất đắc trong trường vô vi
Không tham, không vướng sân si
Âm thầm niệm chú đại bi nhiệm huyền
Em vào cõi Phật an nhiên
Mặc ta đội gió du miên sơn hà
Trụ sinh đâu chỉ tình ta
Cớ sao dị diệt lại ra một mình
Ta về bến giác vô tình
Gửi em giấc mộng độ sinh luân hồi
Nam mô! Bồ tát người ơi...
Quán thân bất tịnh hồn tôi...Di đà..