nuốt lệ thầm
Suốt canh tàn thao thức tím bầm môi
Lòng câm nín lệ trôi bờ mi nát
Trăng lạnh giá cô đơn đời bỏng rát
Cung hàn buồn chết ngạt phủ màn sương
Cõi dương gian câm lặng nấc đêm trường
Quạ khan tiếng mổ xường tan tác xác
Cành trơ lá khẳng khiu nằm rãi rác
Tiếng chuông chùa rời rạc vọng sương tan
Khóc thương Hàn nghèo khổ mộng bán trăng
Tản Đà ốm sương tràn khe song lạnh
Đường trần bước qua gian lao khổ hạnh
Côn trùng khuya canh cánh rỉ rên sầu
Nửa chặng đời sương bạc trắng mái đầu
Hoàng hôn xuống mái lầu kia thiếu nắng
Gió rền rĩ nhụy hoa rung thầm lặng
Như đời người xa vắng giọt tình thơ
Vũng cuộc đời não nuột đến ngẩn ngơ
Dư lệ chảy rã mờ cung mắt biếc
Ngoài hoa mỹ sao đáy lòng rên xiết
Đắng cay ơi ! ta tiếc tuổi xuân thì
Lá xa cành buông rớt luỵ lâm ly
Sầu hoen úa dấu gì theo cánh vạc
Tình xô đẩy đã chai hồn ngấm đặc
Cắt thịt da nghèo ngặt cả dòng thương
Bước độc hành tim gói chặt đơn phương
Qua năm tháng trầm hương xưa nhạt phết
Hình phủ giấy vẽ tô màu xác chết
Mục Tiên Đồng hồn kết… Ngọc Nữ tan
Xác xao đêm lệ thấm đẫm mi tràn
Hồn viễn mộng nứt ngang qua đáy sọ
Đau vô cực tấm thân vùi trong xó
Nuốt lệ thầm ai có hiểu cho ai….
Bài này đã được xem 1019 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|